Tổng số bài gửi : 220 Điểm : 11 Thanks : 0 Join date : 08/09/2008 Age : 36
Tiêu đề: Fear in the dark (Iron Maiden) Tue Sep 30, 2008 9:34 pm
Fear in the dark
Tiếng guitar im ắng, nhạc cũng tắt dần. Tất cả còn lại chỉ còn là những thanh âm khe khẽ, run run... Trên con đường ấy, hắn đã hóa thân thành bóng đêm
Đoạn mở đầu lặng lẽ trong tiếng vocal trầm như một lời thì thầm bí ẩn. Sự rùng rợn bắt đầu bao trùm, và mỗi phút, mỗi phút dần trôi. Tiếng lead guitar mạnh lên... và một đoạn nhạc đem lại một sự rùng rợn.
Thật ma quái!
"I am a man who walks alone And when I'm walking a dark road At night or strolling through the park..."
Tôi, một kẻ cô độc với bước chân Và những bước chân lướt qua bóng tối của con đường Khi màn đêm bao phủ hay khi bách bộ qua công viên
Hắn bách bộ trên con đường tối tăm và lặng gió. Không gian trống trải và yên bình đến đáng sợ, tưởng như một chiếc lá khẽ rơi đã làm tâm trí hắn run rẩy. Đâu đó có tiếng hú của những cõi xa xăm khó hiểu nào đó, và đối diện của nơi ấy, có cả những tiếng thét nhè nhẹ của đứa trẻ nào đó.
"Fear of the dark, fear of the dark I have constant fear that something's always near Fear of the dark, fear of the dark I have a phobia that someone's always there..."
Sự đáng sợ của bóng đêm, những ám ảnh của bóng tối Một nỗi e sợ lướt qua tôi như thể ai cận kề Nỗi khiếp sợ của bóng tối, những ám ảnh của tối tăm Một nỗi ám ảnh trong tôi như có kẻ luôn rình rập
Hắn bước, hắn vẫn bước. Và thật gần, một cơn gió lặng lẽ đưa một nỗi mơ hồ đến với hắn. Hắn co rúm người, cố bao lấy người mình một sự chở che của hơi ấm. Tâm trí hắn ám ảnh và bồn chồn, những bước chân chậm dần trong hơi thở tắt của cơn gió.
Gió ngừng, hắn giật mình ngoái lại .
"Have you run your fingers down the wall And have you felt your neck skin crawl When you're searching for the light? Sometimes when you're scared to take a look At the corner of the room You've sensed that something's watching you..."
Bạn có từng trượt những ngón tay dọc theo bức tường Và nơi cổ bạn những lớp da sởn gai ốc Khi bạn đang kiếm tìm chút ánh sáng chưa? Có những khi nỗi sợ hãi xâm chiếm lấy bạn, Khi bạn nhìn vào một góc khuất nơi căn phòng ấy. Và bạn cảm nhận thấy kẻ nào dõi theo...
"Have you ever been alone at night Thought you heard footsteps behind And turned around and no one's there? And as you quicken up your pace You find it hard to look again Because you're sure there's someone there..."
Bạn đã bao giờ từng cô độc trong bóng tối chưa Và nghĩ đến những bước chân rình mò sau lưng bạn Bạn quay ngoắt mình lại, không một bóng người ? Bạn cố gắng chậm nhịp bước chân lại Nhưng thật khó để nhìn lại một lần nữa Bởi có ai đó đang ở đó đấy...
Lá vẫn rơi, không gian vẫn im ắng. Tiếng hú dừng lại, tán cây thôi xào xạc. Đùa giỡn với sự thảng thốt của hắn, những ám ảnh xa xưa lại hiện về. Hắn rùng mình nơi khuất của con phố ấy, mà ngày trước hắn từng nghĩ đó là nghĩa địa. Oan hồn bay bổng quanh đâu đây, chỉ chực vồ lấy hắn và nuốt chửng tâm trí đang hoang mang. Kìa, gần lắm, một cái bóng hiện ra. Không, hắn nhắm mắt và bịt chặt tai. Hắn lấy bình tĩnh và nhìn lại. Gió lại thổi nơi ấy, cái bóng biến mất như chưa hề tồn tại...
Sự trống trải!
"Watching horror films the night before Debating witches and folklores The unknown troubles on your mind Maybe your mind is playing tricks You sense, and suddenly eyes fix On dancing shadows from behind..."
Dõi theo những mẩu phim rùng rợn đêm nọ Ngẫm về những mụ phù thủy và những thước phim viễn tưởng Có gì đó lẩn trong tâm trí mà bạn chẳng hiểu nổi Hay phải chăng tâm trí bạn vẫn đang muốn đùa giỡn... Bạn thấy mơ hồ, và thình lình... đôi mắt bạn đóng sập Chìm đắm trong những vũ điệu ma quái nơi thế giới bên kia
Hắn chưa từng tỉnh cơn mê. Nơi đây nơi nghĩa địa của hắn, bóng tối và ám ảnh bao trùm trong không gian tĩnh lặng. Mọi thứ êm đềm ru hắn trong giấc mộng ma quái. Khi tĩnh lặng , khi lại vang lên một giai điệu cõi âm.
Trong hơi thở dài tắt ngấm, hắn như trở thành một bóng ma thật sự. Một bóng ma đi về phía bên kia. Trong vô vọng hắn kiếm tìm một kẻ có hơi thở như hắn. Cái bóng ma vẫn lướt đi, lướt đi trong âm thầm và lặng lẽ, bỏ mặc lại tất cả những ám ảnh hôm nào.
Âm thầm, bước chân ấy vẫn cứ đi, cứ bước đi, hướng đến một ánh sáng le lói để đốt lên hi vọng và tan biến ám ảnh. Những ám ảnh bóng ma nơi chính con người hắn.
"Fear of the dark, fear of the dark I have constant fear that something's always near Fear of the dark, fear of the dark I have a phobia that someone's always there"
Ôi, sự đáng sơ nơi bóng tối, nỗi ám ảnh của bóng đêm Một nỗi sợ trong tôi như có kẻ đang rình rập Khiếp sợ nỗi bóng đêm, những ám ảnh của ma quái... Cái ám ảnh trong tôi, kẻ nào đó vẫn luôn quanh đây.
"When I'm walking a dark road I am a man who walks alone..."
Khi bước chân tôi lặng lẽ trên con đường tối Tôi đã hóa một bóng đêm cô độc bước đi...
Tiếng guitar im ắng, nhạc cũng tắt dần. Tất cả còn lại chỉ còn là những thanh âm khe khẽ, run run...
Trên con đường ấy, hắn đã hóa thân thành bóng đêm.