kuchuoi Thành Viên Bạc
Tổng số bài gửi : 220 Điểm : 11 Thanks : 0 Join date : 08/09/2008 Age : 36
| Tiêu đề: Still Got The Blues Sat Sep 27, 2008 9:12 pm | |
| Nghe Still got the blues lần đầu tiên vào năm lớp 10, trong một giờ học Anh Văn. Sau đó thì nghe dai dẳng qua nhiều năm, nhiều giai đoạn... Nghe khi buồn, nghe khi thức khuya, nghe khi một mình, nghe khi đi xa, nghe trên những con đường, nghe khi đi lang thang trong sân vận động vắng hoe, giữa trời gió bấc mưa phùn phương Bắc.
Nghe khi đau lòng vì nhớ nhung một ai đó. Nghe vào những lúc lòng mình lạnh lẽo, muốn tìm lại một tí hơi nóng để hơ ấm bàn tay. Những chuyến bay vội vã khởi hành từ Sài gòn lúc 9h tối, trên con đường khuya vào Hà Nội, ngồi cứng đơ trên băng sau tài xế, thấy mình được bọc trong một dải âm thanh xanh biếc, đầy da diết, trôi băng băng trên đường...
Ký ức về bài hát này là những mảnh nhỏ mong manh, sắc cạnh, vừa dịu dàng, vừa thoang thoảng buồn đau... Nó thích hợp chỉ để nghe một mình.
Giống như ai đó bước đến bên bạn, nói với bạn bằng những âm thanh câm lặng, bạn chỉ nhận ra bằng những chuyển động của đôi môi. Giống như bạn nhận được một message ngắn ngủi: "Anh buồn", và bạn cầm chặt cái điện thoại trong tay, như nắm chặt nỗi buồn ấy, không muốn chia sẻ với người thứ ba. Một bài hát đơn độc chất ngất, ko có men rượu, khói thuốc. Đêm thanh thản bên ngoài. Cửa sổ loang loang ánh bạc. Khói xanh huyền diệu của nỗi buồn lan tỏa dưới chân, len lên ghế, chạm vào ly cà phê, rồi quẩn quanh ở đó không rời...
Càng trưởng thành, lại càng thấm thía hơn bài hát này.
Tôi là người vốn tin tưởng vào tương lai, khoan dung với quá khứ, và mưu cầu sự thanh thản ở hiện tại. Tôi hiếm khi trách mình oán người. Mọi điều đều có khởi phát. Khởi phát luôn từ chính mình.
Nhưng Still got the blues - cái bài hát tôi yêu tha thiết, đôi khi lại nhắc nhở cho tôi thấy rằng tôi vẫn đang đi hai chân trên hai thế giới khác nhau, khệnh khạng như một bà bầu, với đứa con trong bụng là mưu cầu được sống thanh thản. Trong đó, tôi có thể tự do ngồi từ ngày này sang ngày khác để lắng nghe Still got the blues, When I need you, Stars... trong bóng tối. Để mặc sức nhớ nhung những gương mặt mà nếu tôi không cố hết sức, rồi thì tôi cũng sẽ không thể hình dung ra được nữa... Chìm khuất trong làn khói xanh trong vắt của đêm...
Sáng nay, cầm tách cà phê xuống phòng nghe nhạc, lại thèm thuồng bỏ cái đĩa Gary Moore vào máy. Tiếng guitar như cào lên không gian cái cảm giác buôn buốt nhột nhạt của vết mèo cào. Vén rèm, bầu trời trên đầu xanh thăm thẳm. Thấy mình như bị phủ trong một mớ cảm giác quá mạnh không thể gọi tên, tim đập nặng nề trong lồng ngực. Thấy mình choáng ngợp với niềm hạnh phúc bất ngờ. Lần cuối cùng tôi buồn như thế này là khi nào?
Không phải ngày hay đêm mà là màu xanh. Nỗi buồn có màu xanh, dịu dàng và bén nhọn!
Lời bài hát:
Still Got The Blues Artist: Gary Moore
Used to be so easy to give my heart away. But I found out the hard way, there's a price you have to pay. I found out that love was no friend of mine. I should have known time after time. So long, it was so long ago, but I've still got the blues for you.
Used to be so easy to fall in love again. But I found out the hard way, it's a road that leads to pain. I found that love was more than just a game. You're playin' to win, but you lose just the same.
So long, it was so long ago, but I've still got the blues for you.
So many years since I've seen your face. Here in my heart, there's an empty space where you used to be.
So long, it was so long ago, but I've still got the blues for you.
Though the days come and go, there is one thing I know. I've still got the blues for you. | |
|