06B3
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Nostalgia Nghe Nostalgia là những giọt nước mắt sầu muộn, niềm thương tiếc, những kỷ niệm xưa tràn về cùng sự cô đơn vô bờ...

Go down 
Tác giảThông điệp
kuchuoi
Thành Viên Bạc
Thành Viên Bạc
kuchuoi


Tổng số bài gửi : 220
Điểm : 11
Thanks : 0
Join date : 08/09/2008
Age : 36

Nostalgia Nghe Nostalgia là những giọt nước mắt sầu muộn, niềm thương tiếc, những kỷ niệm xưa tràn về cùng sự cô đơn vô bờ... Empty
Bài gửiTiêu đề: Nostalgia Nghe Nostalgia là những giọt nước mắt sầu muộn, niềm thương tiếc, những kỷ niệm xưa tràn về cùng sự cô đơn vô bờ...   Nostalgia Nghe Nostalgia là những giọt nước mắt sầu muộn, niềm thương tiếc, những kỷ niệm xưa tràn về cùng sự cô đơn vô bờ... I_icon_minitimeTue Sep 30, 2008 9:55 pm

Nostalgia
Nghe Nostalgia là những giọt nước mắt sầu muộn, niềm thương tiếc, những kỷ niệm xưa tràn về cùng sự cô đơn vô bờ...




Bầu trời cắt không gian thành từng mảng,hờ hững ban phát nỗi đau cho con người qua những giọt nước cũng lạnh lẽo vô hồn không kém! Phố xá lặng im trống rỗng nhìn dòng người vàng tím ngược xuôi, thở dài với hàng cây xanh xám, hờn dỗi với những chiếc lá đang nô đùa với cơn mưa tái mùa lạ lùng.

Khối bê tông vuông vức màu trắng chắp cánh cho cái không khí lạnh lẽo trong căn phòng bay lên, và âm thanh phát ra từ chiếc máy tính gắn thêm cho nó một đôi cánh cánh nữa che khuất mọi vật. Nhưng linh hồn của một con người đang hiện hữu trong căn phòng đó thì bị chính những điều này giẫm đạp dưới chân... Âm thanh nào có sức tàn phá ghê gớm vậy ?

Chỉ có thể là Nostalgia của Nocturnal Depression

Lại một lần nữa nỗi buồn và tuyệt vọng xâm chiếm tâm hồn Điên tôi. Quả thật mỗi lần nghe Black/Doom mà cụ thể là Nocturnal Depression, Điên tôi luôn lặng người vì cái cảm giác sầu thảm mà nó mang lại. Hơn nữa lại trong một ngày rã rích mưa trái mùa!


Rockband Nocturnal Depression

Thứ cảm giác đưa con người đến một bến bờ huyễn hoặc, mông lung và rất khó tả. Nghe bốn mùa trầm cảm của Nocturnal Depression có cảm giác nỗi đau đớn, sự cô đơn cứ triền miên không bao giờ dứt. Giờ lại đến Nostalgia, nỗi cô đơn được nhân lên gấp bội. Nó là bất tận, không bao giờ kết thúc.

Giai điệu mượt mà của sự chết chóc của nó dẫn người nghe đến một không gian u tối nhất. Và hơn thế nữa, nó mang nỗi cô đơn trở lại với người nghe...

Chưa bao giờ tôi kiềm chế nổi mình khi nghe Nostalgia.

Nostalgia vẫn vậy, vẫn là ca khúc dành cho người cô đơn.

Nostalgia là nỗi buồn da diết, nỗi thương nhớ trong tuyệt vọng, những giọt nước mắt rơi xuống.

Nghe Nostalgia là những giọt nước mắt sầu muộn, niềm thương tiếc, những kỷ niệm xưa tràn về cùng sự cô đơn vô bờ...

Không như Cup Up, Depressed & Alone - nỗi đau khổ tột cùng của một người sắp bước sang cánh cửa của một thế giới khác, khi Cup Up, Depressed & Alone đưa người nghe đến gần hơn với sự kết thúc của số phận bi thảm thì Nostalgia nhấn chìm người nghe vào nỗi u buồn tuyệt vọng của niềm thương nhớ!

2 ca khúc buồn nhất tôi từng được nghe nhưng là 2 tâm trạng không giống nhau ở nhiều điểm...

Nostalgia trong từ điển có 2 nghĩa. Một là những thứ thuộc về hoài cổ, một sự cổ kính cao quý, hai là nỗi lòng của một người xa xứ, tình yêu quê hương, nỗi buồn khổ về những kỷ niệm trong quá khứ. Và Nostalgia xoay quanh câu chuyện về một người đã chết, một linh hồn còn vương vấn nơi trần gian.

Những kỷ niệm xưa tràn về trong sự vô vọng.
Ánh mắt xưa của người con gái khiến anh cảm thấy đau đớn tột cùng...
Nhưng còn gì đâu khi chính linh hồn anh đã tự tử...
Người con gái đã phá vỡ trái tim anh thành từng mảnh...
Để giờ đây linh hồn anh chìm trong những nỗi buồn vô hạn...
Mặt trời và ánh nắng của mùa xuân
Nơi anh yên nghỉ còn gì ngoài cát bụi...
Em còn chút gì nhớ đến anh không ?
Khi 2 thế giới đã là tách biệt...
Nhưng như những cơn mưa tháng 5 kia...
Luôn mang những gì còn lại trong anh về bên em...

Và thật lạ lùng, ca khúc Nostalgia của Nocturnal Depression, dù có thể chưa hiểu lyric ra sao nhưng lắng nghe những khúc hát, từ Nostalgia hiện lên với mọi ý nghĩa của nó...

Và hôm nay, nhiều ngày nay Nostalgia đã chiếm lĩnh tâm hồn tôi. Lại một lần nữa, Nocturnal Depression khiến tôi gục ngã..

Nostalgia là ca khúc số 6 nằm trong album "Nostalgia - Fragments of a broken past". Một ca khúc, một kỷ niệm, một góc phố cổ, một nỗi đau quá khứ.

Vẫn là trong cảm nhận của tôi, Nostalgia mở đầu bằng những tiếng gió. Gió nổi lên trong quang cảnh một buổi chiều tàn. Những tiếng gió thổi quen quen trên con phố vắng người.Từ một nơi xa xôi nào đó, một giọng nói xa xăm cất lên như thể nàng ngồi thẫn thờ bên vách đá. Gió lao xao trong những ánh nắng muộn, bên bờ suối róc rách. Người con gái ngồi trên thềm cổ nhớ da diết về anh, những kỷ niệm cũ tràn về trong sâu thẳm.

Ngân nga tiếng hát trong khung cảnh ấy. Nostalgia khiến người nghe cảm nhận không gian ấy rõ mồn một.Tiếng hát buồn và trôi xa xăm trong tiếng gió ấy. Không gian như một chiều thu ảm đạm, nơi con phố ấy xa xa kia lại là một người lững thững bước đi...

Gẩy những nốt guitar nhẹ nhàng, những bước đi ngày một nhanh hơn, vội vàng hơn.Tiếng trống hoà quyện cùng giai điệu guitar mệt mỏi.Từng hồi xanhban nhẹ nhàng...

Rồi người đàn ông đó bỗng giật mình tỉnh ra...

Ca khúc trôi đi thật mệt mỏi, Guitar vẫn gẩy nhẹ nhàng trên nền trống. Tiếng hát nặng nề, từng tiếng đàn vang lên, những nốt nhạc chậm rãi, thê lương, mọi họat động của thế giới như ngừng lại khi chìm vào thứ giai điệu đều đều ấy. Giai điệu không hề cầu kỳ, tiếng đàn xa xôi mênh mang như nỗi nhớ nhẹ nhàng ẩn hiện vây quanh.

Từ nỗi nhớ nhẹ nhàng kia, giờ đây là sự đau khổ trong tâm hồn, âm nhạc mang nặng dấu ấn của sự buồn thảm. Rồi trong tâm thức, nỗi đau buồn, sự cô đơn tràn về mãnh liệt! Vẫn là những nốt nhạc nhẹ nhõm ấy, nhưng nó mờ dần đi dưới thứ giai điệu Black/Doom bi ai cùng những tiếng hát lạnh thấu xương! Có phải người ấy đang đứng trên cao, đón những cơn gió mạnh bạo dưới buổi chiều thu úa tàn này?

6 phút trôi qua...

Người ấy đã bỏ đi khỏi con phố vắng, trước mặt đang là một bờ sông rộng bờ bến. Những giây phút này hoàn toàn khác với 6 phút đầu tiên. Thứ âm nhạc Black metal sao lại kỳ lạ đến vậy, không điên cuồng chút nào, nó nhẹ nhàng nhưng thật nghiệt ngã và đau đớn.

Ca khúc đang kéo người ta sải bước...

Một người bạn của tôi khi nghe Nostalgia tâm sự rằng "Âm nhạc của Nocturnal Depression như đưa người ta đi từ một con dốc xuống một cái hầm u tối đầy trầm cảm, âm nhạc từ đẹp đẽ, trong sáng rồi chuyển sang u tối và đầy sợ hãi đến lạ kỳ...". Ca khúc tuyệt vời biết bao, trong cái giai điệu tuyệt vời ấy, trong cái màn mưa mịt mùng ấy, giọng nam trầm ấm từ đâu cất lên âm ỉ theo từng nốt nhạc. Chính ta, chính bản thân ta cũng sẽ hát theo những giọng hát nhẹ nhàng ấy.

Trải qua 16 phút lạnh ngắt con tim ấy, hơn 2 phút cuối là những tiếng đàn piano trong khung cảnh mưa gió. Đúng như cái lạnh lẽo, cô đơn của "mưa tuyết tháng năm". Nostalgia mang những kỷ niệm buồn nhất về với ta, tưởng như quá khứ đã xa rời nhưng thật ra, nó không bao giờ chết cũng như không bao giờ thay đổi. Nó tràn về trong tâm trí khi ta nghe Nostalgia này.

17 phút trôi đi, rồi cơn mưa sẽ nhấn chìm mọi thứ.
Cô đơn biết bao!
Trời vẫn mưa...
Về Đầu Trang Go down
 
Nostalgia Nghe Nostalgia là những giọt nước mắt sầu muộn, niềm thương tiếc, những kỷ niệm xưa tràn về cùng sự cô đơn vô bờ...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Apologize(bai nay minh nghe lau roi` h nghe lai van thay thick)
» Hạnh Phúc Ảo (nghe hay hay)
» Con gái thích nghe câu nói nào nhất?
» Mọi người nghe thử nài ^^!! (hay)
» Memories Mỗi lần nghe Memories, anh biết em lại buồn, nhất là những ngày trời mưa. Anh biết trong em có những giọt nước mắt đang rơi...

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
06B3 :: GIẢI TRÍ :: Music-
Chuyển đến